Someone told me long ago, there's a calm before the storm.
I know, and it's been comin' for some time.
When it's over, so they say, it'll rain a sunny day.
I know, shinin' down like water.
I want to know, have you ever seen the rain?
I want to know, have you ever seen the rain
comin' down on a sunny day?
Yesterday, and days before, sun is cold and rain is hard.
I know, been that way for all my time.
'Til forever on it goes through the circle fast and slow,
I know, and it can't stop, I wonder.
I want to know, have you ever seen the rain?
I want to know, have you ever seen the rain
comin' down on a sunny day?
Tôi ngôi bên cửa sổ, cạnh những chiếc đàn guitars bóng loáng, nhìn những giọt mưa rơi và chơi ca khúc "HAVE YOU EVER SEEN THE RAIN" trên em Taylor quen thuộc của mình. Cảm giác lúc thật là thú vị biết bao. Đoạn chorus thật tuyệt vời thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Tiếng chuông của một người con gái tôi quý tôi yêu nhưng tôi cảm thấy một cái gì đó bất an.
|
Đường phố về khuya, cơn mưa không ngớt, tôi bắt taxi và phi như bay đến con phố mang cái tên Nguyễn Khánh Toàn và không quên thủ sẵn 2 hộp condom với ý nghĩ là hôm nay anh sẽ chơi đúng như cái nick huyền thoại của anh 3shot1night (Damm đáng nhẽ là 3shot1night nhưng đăng ký vội vội vàng vàng thiếu mịa số nhiều, anh em đừng bảo mình dốt english nhé). Hôm nay là một ngày thật đặc biệt, tôi không gặp em ở những nhà nghĩ đẹp đẽ sạch sẽ mà lại gặp tại một nhà nghỉ kin đáo ở NKT. Không như những lần gặp em, tôi mang theo em Nikon ghẻ version D90 để chụp nhưng kỷ niệm khó quên. Lần này tôi chỉ mang theo điên thoại và cây đàn danh tiếng với cái mác Taylor.
Cái nhà nghỉ giản dị là hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi. Em đã chờ tôi trên phòng. Mấy đồng chí nhà nghỉ nhìn tôi có vẻ rất lạ lẫm khi tôi xách hộp đàn guitar vào lấy phòng. Thầm nghĩ "Sư bố mày, mày chưa thấy một nghệ sĩ guitar thực thụ bao giờ à". Nhanh chóng lên phòng em chờ. Cửa mở ra em ôm chầm lấy tôi, đặt một hôn nhẹ trên môi tôi. Tôi định thần nhìn em thì ra em đã khỏa thân chờ tôi.
"Em nhớ anh vô cùng", em thốt lên khi rời môi tôi. Tôi nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của em và không nói được lời nào. Tôi muốn nói nhưng không thể. Em nhẹ nhàng kéo tôi ngôi bên em, cởi áo tôi, xoa tay vào ngực tôi.
|
Tiếng guitar trong trẻo vang lên cùng lúc là nàng ghé vào vai tôi. Tôi chơi ca khúc "HAVE YOU EVER SEEN THE RAIN" với chất giọng khá khàn của mình mà John C. Fogerty nghe xong có lẽ cũng phải giật mình. Ca klhúc làm căn phòng trở nên đỡ buồn hơn. Tôi như thấy nét buồn trong đôi mắt em. Nét buồn mà em không nói cho tôi nhưng tôi hiểu. "OLD LOVE" vang lên khiến không gian lại càng thêm buồn.
20 phút trôi qua là lúc em muốn tôi gần gũi em. Em đè tôi xuống, lột sạch những gì trên người tôi. Tôi nhìn em đắm đuối và nói "Anh muốn chụp những bức anh độc đáo theo trương phái cổ điển". "Hãy là tất cả những gì anh muốn cho đêm cuối cùng này anh nhé", nàng đáp. Cuộc chiến như thế bắt đầu, diễn ra lúc dữ dội, lúc ngọt ngào, lúc cao trào, lúc binh yên. Và đây là cuộc chiến đó
Chia tay em với 3 shots như đã hứa. Cả 2 ra khỏi nhà nghỉ mà không muốn rời nhau ra. Tôi ôm em thật chặt. Hai dòng nước mắt em tuôn rơi. Kỷ vật cuối cùng tôi tặng em là chiếc khăn mùi xoa nhỏ xinh để em không bao giờ quên tôi. Nhìn em dần xa vào con phố tối nhỏ mà lòng tôi nặng trĩu. Em vẫn thi thoảng ngoái lại nhìn tôi như muôn chay thật nhanh đến ôm tôi lần nữa. Bóng em dần khuất vào màn đêm mưa và tôi thầm chúc những điều hạnh phúc nhất đến với em.